Sau khi Bạch Thương Đông rời đi, bên trong sân của tòa lầu đá kia lại có một bóng người đi ra, bất ngờ chính là Phục Phong mà Bạch Thương Đông vẫn một mực chăm sóc.

Phục Phong chậm rãi đi lại mấy bước, vậy mà dần dần hóa thành một nữ nhân mặc cung trang, ngồi xuống ghế đá bên cạnh sân.

“Ma Hoàng đại nhân.” Kính Trần khom người hành lễ với nữ nhân mặc cung trang kia.

Nếu như lúc này Bạch Thương Đông ở đây, nhất định sẽ kinh ngạc tới mức cằm đều sẽ rớt xuống, mặc kệ cho hắn nghĩ như thế nào cũng sẽ không nghĩ tới, trên thực tế Phục Phong chính là Ma Hoàng của Ma Hoàng Thành, Ma Hoàng mà hắn vẫn muốn thấy, trên thực tế bây giờ mỗi ngày hắn đều có thể gặp được.

Thật ra thì không chỉ có mình Bạch Thương Đông, trong toàn bộ Ma Hoàng Thành, cũng không có mấy người biết rõ Phục Phong chính là Tẫn Vô Tuyệt, Kính Trần chính là một người trong số đó.