Nếu như Hiền Nhân Xích Long biết rõ Chân Mệnh Đạo Ấn của Hoàng Tiên là Thái Dương Thần Hoàng, hắn tuyệt đối sẽ không để cho Triệu Truyện Họa đi vẽ Hoàng Tiên, đáng tiếc là Chân Mệnh Đạo Ấn vốn là bí mật của mỗi người, không phải người thân thì cũng không có khả năng tiết lộ, Hiền Nhân Xích Long cũng chưa từng thu Hoàng Tiên làm đồ đệ, đương nhiên Hoàng Tiên sẽ không nói cho Xích Long, năng lực chân chính của Chân Mệnh Đạo Ấn của nàng là cái gì.

Hiền Nhân Xích Long cũng không biết năng lực Chân Mệnh Đạo Ấn của Hoàng Tiên rốt cuộc là cái gì, chẳng qua là cảm thấy hình như cũng không có chỗ nào quá mức đặc biệt, hắn vẫn cho rằng Hoàng Tiên luôn không sử dụng ra lực lượng Chân Mệnh Đạo Ấn, một mực vẫn ẩn núp thực lực chân chính, nào ngờ bình thường xác thực là không nhìn ra Thái Dương Thần Hoàng có chỗ gì đặc thù, nhưng lại là khắc tinh của dị đoan trong thiên hạ.

"Khụ khụ, sư muội đừng cho là thật, ta chỉ là đùa một chú với ngươi..." Triệu Truyện Họa lập tức nảy sinh ý lui, mặc dù hắn cũng là cửu phẩm Văn Sĩ, nhưng Chân Mệnh Đạo Ấn của hắn lại căn bản là một chút tác dụng ở trong chiến đấu cũng không có, nếu chân chính đối mặt với địch nhân, ngay cả đệ tử Văn Sĩ bảy tám phẩm hắn cũng không chiến nổi, huống chi là Hoàng Tiên.

Hoàng Tiên lại không nói một lời, tay cầm Long Lân Nhận nhảy lên một cái, giống như một cơn gió đâm tới Triệu Truyện Họa.

"Ngươi thật sự cho rằng Triệu Truyện Họa ra dễ bắt nạt sao?" Hai tay Triệu Truyện Họa giương một cái, mấy tấm phù chú đã bị hắn cầm ở trong tay, run tay đánh tới Hoàng Tiên.