Những việc như đao chém, kiếm đâm, kim châm kia đều không thể phát tiết hận ý của Bạch Thương Đông, chỉ có một đôi nắm đấm, chỉ có loại cảm giác từng cú đấm thấu thịt, gãy xương, mới có thể giảm bớt mối hận vô tận trong lòng kia một chút. Dường như là không có chút do dự nào, Bạch Thương Đông vung một quyền tới phóa Huyền Giáp Sĩ, không có bất kỳ kỹ xảo gì, chính là một cú đấm móc phải cực kỳ trực tiếp. Huyền Giáp Sĩ không tin tà, cũng không chịu tin tưởng Huyền Giáp Lực của mình sẽ không có hiệu quả gì đối với Bạch Thương Đông, trực tiếp một luồng Ma Quang liền chém về phía quả đấm của Bạch Thương Đông. Ma Quang vỡ nát, ngay sau đó là thanh trọng kiếm cứng rắn không thể phá vỡ kia. Choang! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương