"Tìm chết." Huyền Giáp Sĩ hừ lạnh một tiếng, trên tay ngưng tụ huyền quang thành đao, muốn chém về phía Bạch Thương Đông.

"Huyền Giáp Sĩ, ngươi dừng tay." Đột nhiên, một giọng nói của một nữ tử từ trên lầu cao nhất của Ma Đấu Tràng truyền tới.

Huyền Giáp Sĩ nghe thấy âm thanh kia, cả thể xác và tinh thần run lên, ngẩng đầu nhìn về phía trên lầu cao, chỉ thấy nữ tử áo trắng đứng trên lầu cao, đôi mắt đẹp đang nhìn Ma Đấu Thai, chỉ là ánh mắt nàng quá trong suốt, làm người khác không nhìn ra nàng đang nhìn người nào, dường như tất cả chúng sinh đều hiện lên trong đôi mắt cuat nàng.

Khi Huyền Giáp Sĩ đang nhìn, Bạch Thương Đông và những người khác cũng đều đang nhìn, Bạch Thương Đông không biết người nào lại dám vào kêu Huyền Giáp Sĩ dừng tay vào lúc này.

"Là nàng!" Bạch Thương Đông nhìn thấy rõ ràng dáng vẻ của nữ nhân kia thì ngẩn người, nhữ nhân này chính là nữ Ma nhân lần đó đưa đồ uống cho hắn, chỉ là hôm nay nàng mặc vào nữ trang hoa lệ, hoàn toàn khác dáng vẻ phong tình ngày ấy.