Bạch Thương Đông đeo chú tâm giới lên, lập hai khế ước, một là trong lúc còn sống, nếu như có thể tìm được nữ tử mà Tam Tâm miêu ta kia, chuyển câu nói kia cho nàng. Hai là trong vòng mười năm năm, giết chết Phong Mạc Động hoặc là mang người này tới trước mặt Tam Tâm.

Chuyện thứ nhất coi như có thể không cần tính, gần như không thể phạm vào lời nguyền của chú tâm giới, chủ yếu là chuyện thứ hai, nhưng trong chuyện này đã có chỗ trống rất lớn, Bạch Thương Đông còn có thể nghĩ biện pháp khác.

Chấp nhận hoàn thành ba điều kiện của Tam Tâm, cuối cùng Tam Tâm cũng nói chõ Bạch Thương Đông biết ma danh của mình.

"Ta tên Tam Tâm, không phải ma danh khó giải gì, nhưng ta đã suy nghĩ rất nhiều năm mà vẫn không thể hiểu rõ ý nghĩa thật sự trong cái tên này là gì, ngươi muốn giải như thế nào?" Tam Tâm hỏi Bạch Thương Đông, hắn cũng rất tò mò, rốt cuộc Bạch Thương Đông sẽ giải thích ý nghĩa tên thaath của hắn như thế nào.

A Khuyển đứng bên cạnh kích động nhìn Bạch Thương Đông và Tam Tâm, Tam Tâm được công nhận là đệ nhất Ma tướng ở Ma Thành, nếu Bạch Thương Đông có thể giải ra ý nghĩa tên thật của người này, thì ở trong Ma Thành này còn có ai dám nói á nhân đều là rác rưởi phế vật.