Khi Bạch Thương Đông chạy về nhà đá, chỉ thấy Huyền Giáp Sĩ đứng ngoài nhà đá, nhìn chằm chằm vào Na Na đang run lẩy bẩy co lại thành một đoàn ở góc tường trong nhà đá, khóe miệng hiện lên nụ cười âm độc hung tàn. Mà ở bên cạnh Huyền Giáp Sĩ, thân thể Ác Quỷ Khôi Lỗi kia giống như hoàng kim lại đã bị đánh nát hoàn toàn, hóa thành một đống sắt vụn ở trước nhà đá. "Huyền Giáp Sĩ, ngươi muốn làm gì?" Bạch Thương Đông vọt vào trong nhà đá, Na Na chảy nước mắt nhào vào trong lòng ngực của hắn, tay nhỏ gắt gao cầm chặt quần áo Bạch Thương Đông, nhưng lại không khóc lên tiếng. "Không muốn làm gì, chính là đi ngang qua nơi này, không cẩn thận đụng vào ma vật này, kết quả hắn cứ bể nát như vậy." Huyền Giáp Sĩ bĩu môi, từ trong lòng ngực móc ra một ít Tử Tinh ném trước mặt Bạch Thương Đông: "Những thứ này bồi thường cho ngươi, xin lỗi đã làm phiền." Nói xong, Huyền Giáp Sĩ đi về phía Bạch Thương Đông, đến khi hắn ta đi ngang qua Bạch Thương Đông thì trên mặt mang theo nụ cười âm hiểm nói: "Lần sau không nên tùy tiện để đồ vật trên đường, như vậy thật là nguy hiểm. Lệnh phù của Ma Vương đại nhân có thể bảo vệ ngươi, thế nhưng những vật đó của ngươi, làm hỏng rồi cùng lắm thì bôi thường cho ngươi thôi." Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương