"Đế Quân, có lẽ lần này thật sự có thể." Hai mắt Tích Hoa Nhân sáng lên rồi nói.

Mặc dù biết Bạch Thương Đông chọn Cô Dạ Cương không phải là chuyện tình cờ, bài thơ kia cũng có thể đã chuẩn bị xong từ trước, nhưng Bạch Thương Đông có khả năng giải ra ý nghĩa tên thật của Cô Dạ Cương, vẫn khiến Tích Hoa Nhân có chút giật mình.

"Không biết hắn có thân phận gì ở trong nhân loại, có thiên phú văn đạo như thế, mặc dù chỉ là một Văn Sĩ nhưng cũng nhất định không phải người bình thường, chỉ là không biết tại sao lại lưu lạc ở Ma giới." Đôi mắt đẹp của Quân khẽ lưu chuyển, giống như là đang suy tư điều gì.

"Cái tên Độc Cô Cầu Bại này hẳn là giả, không biết tên thật của hắn là gì." Tích Hoa Nhân nói.

"Người giống như vậy nhất định không phải hạng người vô danh, chỉ cần đến Thánh Giới, muốn hỏi thăm ra hắn là ai cũng không khó." Quân khẽ mỉm cười, trả lời với vẻ vô cùng chắc chắn.