"Được, ta muốn thử xem một chút, ngươi làm thế nào để cho ta không kịp rút kiếm." Hắc Tu La đã giận tím mặt, hai mắt cứ nhìn chằm chằm vào Bạch Thương Đông, tay trái lại âm thàm đánh ra một thủ thế.

Hắc Tu La thầm nghĩ trong lòng: "Vốn ta còn muốn cho ngươi thua nhẹ nhàng dứt khoát, nhưng hết lần này tới lần khác chính ngươi lại muốn tìm chỗ chết, không khiến ngươi cảm nhận được nỗi đau sống không bằng chết phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, Hắc Tu La ta chính là con trai ngươi."

Trong đôi mắt của Hắc Tu La đang nhìn chằm chằm Bạch Thương Đông ẩn hiện sát ý, chỉ cần Bạch Thương Đông vừa rút kiếm ra, hắn sẽ lập tức phối hợp với Tử Thức phản kích, để Bạch Thương Đông lập tức phải ngã xuống dưới kiếm của hắn, đến lúc đó hắn có thể lấy tư thái người thắng tận tình hưởng thụ sự sung bái của đám Ma nhân.

Đối với năng lực của Tử Thức, Hắc Tu La vẫn rất có lòng tin, hắn đã từng thấy rấtá nhiều người bị người giấy kia giết chết, chỉ cần ký tên, không có người có thể thoát khỏi.

Vì muốn chắc chắn, Hắc Tu La còn cố ý liếc mắt nhìn về phía lầu cao, nhìn thấy Tử Thức đứng ở trước cửa sổ, một tay cầm người giấy, một tay cầm cây kéo, lúc nào có thể ra tay, lúc này Hắc Tu La mới hoàn toàn yên tâm.