- Mười nghìn kia à, không phải ít.

Đường Khiêm Hành cau mày, hắn sắp chuyển lên huyện, thời gian qua lại còn muốn cải cách giáo dục ở trấn Thanh Sơn, tất nhiên biết phó chủ nhiệm Đinh Á Bưu:

- Thôi đền tiền đi, tôi là người rộng rãi, không chấp trẻ con.

Đinh Á Bưu vừa rồi chỉ là thuận miệng nói theo theo quen của lão ta, còn chưa cuồng vọng lẫn ngu xuẩn tới mức nghĩ có thể ngủ với bất kỳ cô gái nào, ngược lại Liêu Du là do La Ba Phu đưa tới tạn miệng, đuổi những kẻ phá rối này đi, sau đó chơi thế nào cũng không sợ phiền toái:

Đường Khiêm Hành lấy điện thoại ra ngoài phòng bao gọi điện, Đinh Á Bưu chỉ nghĩ rằng hắn gọi điện bảo người mang tiền đến, đắc ý cầm ly rượu lên uống, mắt thì nhìn Liêu Du không chớp, thoáng thất thần làm rượu đổ hết ra người.