Tề Mi lúc này mới ngẩng đầu, khóe miệng không kìm được nhếch lên thành nụ cười đẹp đẽ, đưa tay gõ đầu Tần An: - Tuổi nhỏ xíu không học cái hay, ngay cả chị mà cũng dám trêu ghẹo. Đường Khiêm Hành đã lười đính chính Tần An, Tề Mi càng vui, với nữ nhân mà nói, được gọi là chị luôn tốt hơn gọi là dì. - Em làm sao dám. Tần An nhón chân lên nhìn con số chi chít trên sổ, đáng chủ ý nhất là loạt khoản nợ tiền trà: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương