Trong mơ Tần An thấy mình phát tài lớn, y đứng trước một ngọn núi tên là Chomolungma, phát cho mỗi người xếp hàng một trăm triệu, à phải nói thêm là số tiền đó mỗi tờ giá trị một trăm triệu. Người xếp hàng phải dài tới mặt trăng, Tần An nhìn hàng người bất tận, núi trên đầu tuyết trắng phau phau, đột nhiên thổi tới một cơn gió lạnh, làm toàn thân rét run. Tần An ôm cánh tay, lạnh run, thế là tỉnh dậy, phát hiện tấm thân toàn thịt mỡ của thằng béo đè lên chân minh, y không chút suy nghĩ co chân đá thằng béo lăn về giường. Thằng béo là Tần Tiểu Thiên, giường của hai bọn họ đấu đuôi vào nhau, thằng đó ngủ hỗn kinh, thế nào mà lăn sang bên này. Lồm cồm bò dậy, Tần An nhìn thấy Tần Tiểu Thiên trước khi đi ngủ không đóng cửa sổ, gió lạnh liên tục tràn vào phòng, chẳng trách nằm mơ bị lạnh mà thức dậy. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương