Tần An nói chuyện với An Thủy rất lâu, khi cúp điện thoại quay đầu lại bất ngờ nhìn thấy Lý Tâm Lam đứng cách đó không xa, đôi mắt cô ở đoạn cầu thang mù mờ trở nên sáng khác thường, nhìn có vẻ không giống vừa đi tới đó:

- Ôi giật cả mình, chị nghe trộm em nói điện thoại đấy à?

- Ai thèm, là em chạy tới đây gọi điện thoại không để ý, chị đứng từ đây ngay từ đầu.

Lý Tâm Lam hứ một tiếng:

- Vậy chị cũng không thể đứng im thít ở đó chứ... A, em biết, chị định hù em, dù sao không có ý tốt.