- E hèm...
Tần An từng đối diện với số học sinh đông hơn gấp chục lần, tất nhiên là chẳng mất bình tĩnh, hắng giọng một cái thử micro, thuận tay lấy luôn chai nước khoáng chuẩn bị cho Ngô Hoa Đức tu một ngụm:
Ngô Hoa Đức không vui, Chu Văn Lương cười khổ, nhanh chóng ra hiệu lấy một chai mới cho hắn, hôm nay Ngô Hoa Đức chẳng phải là tranh thủ thời gian tới đây, mà trong toàn bộ vụ án này, hắn bị loại bỏ ở ngoài, phụ trách phối hợp với cục công an huyện là phó đồn Trương Lương. Ngô Hoa Đức không biết mình bị bị liên quan tới mức nào trong vụ án Chu Hoành Chí, cũng không rõ tổ điều tra truy được dấu vết gì liên quan tới mình không, rảnh rỗi không có việc gì, bị Đường Khiêm Hành sai tới đây giảng giải cho lũ trẻ con, lại bị Tần An lấy mất chai nước, có chút phẫn hận vì hổ xuống đồng bằng bị chó khinh.
Có lẽ tập thể giáo viên gây áp lực có hiệu quả, Tần An đứng ở bục diễn giảng, đọc đúng bản thảo được chuẩn bị cho mình, học sinh phía dưới cũng im lặng lắng nghe, ai nấy đều thở phào.
Diệp Trúc Lan ngồi ở hàng thứ ba, mắt ngước lên lên, bộ dạng học sinh ngoan ngoãn.