- Hừm... Coi như bạn biết điều. Tần An cúi đầu chổng mông như đà điểu sợ hãi làm Diệp Trúc Lan phì cười khẽ nhéo y một cái, chợt ngáp chảy nước mắt, thường ngày Diệp Trúc Lan ngủ sớm, hôm nay lo lắng thấp thỏm mãi không ngủ được, sau đó hứng phấn cùng Tần An thậm thụt, giờ bị mẹ dọa một cái quay về trạng thái bình thường, bắt đầu lờ đờ rồi. Hai mí mắt bắt đầu đánh nhau, Diệp Trúc Lan leo lên giường, ôm gối của mình lẩm bẩm: - Mình nửa lớn, không được qua đây. Tần An cũng hơi buồn ngủ, nhìn Diệp Trúc Lan kẹp gối giữa đùi, váy kéo căng nhìn rõ cái mông nhỏ tròn trịa, ngửi mùi thơm thân thể thiếu nữ gần trong gang tấc, chẳng hề có tâm tình phiền loạn khô nóng, thuận thế nằm xuống, xâm chiếm qua lãnh địa của Diệp Trúc Lan. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương