Ôi, đi đến đâu cũng làm bóng đèn, Tề Mi nhìn ánh mắt tình tứ của Lý Thục Nguyệt dành cho Tần An, thở dài đi ra ghế sô pha lấy túi của mình, chuẩn bị rời nơi này.

Lý Thục Nguyệt khi Tề Mi chuẩn bị mở cửa mới nhận ra, chạy tới giữ lại:

- Chị đi đâu thế?

- Tôi còn ở đây làm gì nữa, vừa rồi nói muốn giúp Tần An một chút, nói nói tôi rảnh rỗi, đúng là rảnh rỗi lo chuyện không cần thiết. Tần An hiếm khi ngày ngày ở nhà như thế, tôi hiểu cảm giác có nam nhân đợi trong nhà thế nào, chẳng ai muốn bị quấy nhiễu.

Tề Mi và Đường Khiêm Hành tuy ở cùng nhau, nhưng công việc của Đường Khiêm Hành rất bận, cho dù trước kia ở trấn Thanh Sơn thì cũng không mấy khi ở nhà, cô chỉ mong ngày ngày Đường Khiêm Hành đi làm về cùng ăn cơm cũng là chuyện khó khăn.