Xích đu đu đưa, Diệp Trúc Lan ôm chặt lấy cổ Tần An, cười khanh khách, sau đó thành hét lên.

Tần An một tay giữ chặt xích sắt, một tay ôm lấy eo Diệp Trúc Lan, má cọ vào da dẻ mịn màng của cô, đạp xích đu lên rất cao, cao hơn nhiều Diệp Trúc Lan, cảm giác như sắp chạm được mặt trăng rồi.

Diệp Trúc Lan ngảng đầu nhìn trăng sáng ngay trên đỉnh đầu, thực sự cảm giác vươn tay ra là tới:

- Cao hơn nữa, cao hơn nữa đi, sắp lấy được mặt trăng xuống rồi.

- Được.