Bị cua kẹp xong, không ngờ Diệp Trúc Lan chẳng còn sợ cua nữa, giống như đứa trẻ con trước khi tiêm thì khóc lóc quấy phá, nhưng tiêm rồi sẽ thấy chẳng có gì đáng sợ cả.

- Bạn mặc tất dài, bắt thế nào?

Diệp Trúc Lan mặc váy đã đành, bên trong còn mặc tất dài nữa, nếu xuống nước phải cởi tất, nghĩ tới đó đầu óc đen tối của Tần An đã nhộn nhạo:

- Cởi ra là được chứ sao.... Hi hi, ngứa quá.

Diệp Trúc Lan đá giày đi, chân đất đứng trên tảng đá bị mưa gió ăn mon mấp mô, lòng bàn chân truyền tới cảm giác ngứa ngày, cười khanh khách liên hồi, gió lớn liên tục thổi tung mép váy, cô cúi xuống áp máp váy, thò đôi chân dài đều tăm tắp được tất màu đen mỏng tang bao bọc, nhỏ nhắn, mỹ lệ.