- Này chàng trai, làm gì thế? Nhà đối diện mở cửa, là bác trai trung niên: - Chào bác ạ, cho cháu hỏi người thuê nhà ở đây có phải tên là Đan Phương Hoa không ạ? Bác trai kia nhìn Tần An một lượt, không giống tới thăm dò, thu lại vẻ cảnh giác: - Đan Phương Hoa à? Không rõ, nhà là của tôi, cho một nhà có cô con gái điếc thuê, cô bé xinh lắm, thật đáng tiếc. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương