- Vẫn ạ, mẹ hỏi chuyện này làm gì? Diệp Trúc Lan lấy làm lạ: - Không có gì, mẹ thuận miệng hỏi vậy thôi. Khuông Vịnh Mai tất nhiên không nói, vờ vịt chép miệng: - Tần Thấm không có cha, thật đáng thương, con bé chắc phải buồn lắm. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương