- Em xuống ngay đấy. Lý Cầm ở trên lầu đáp lại, chỉ thấy giọng mà chẳng thấy người đâu: - Sắp xong ván rồi. Có giọng nói nhỏ hơn cằn nhằn, hàm hồ không nghe ra ai: Tần An và An Thủy nhìn nhau, mình về đã đành đi, sao chị An Thủy tới mà mọi người còn như thế, khách tới nhà phải nhiệt tình chút, huống hồ mẹ luôn muốn làm thông gia với An gia cơ mà. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương