- An Lạc cho em một cái chìa khóa két bảo hiểm, em nghĩ trong đó chính là nguyên nhân cô ấy dần dần xa cách chị. Cùng với dì Dương uống trà nói chuyện, sau đó ký một số văn kiện. Tần An nhìn phong cảnh trước mắt, đoạn đường này rất hẹp, nếu không y sẵn lòng ngắm chị An Thủy suốt, phong cảnh có đẹp mấy cũng làm sao so được. - Vì sao? An Thủy dừng chân, tuy cô không phanh xe, nhưng vẻ mặt mang theo chút khẩn trương, những năm qua vấn đề giữa em gái và mình làm cô rất thương tâm, cô không rõ rốt cuộc mình làm sai điều gì: - Vì một số nguyên nhân nhìn có vẻ hoang đường, nhưng có thể hiểu được... Kỳ thực vấn đề giữa chị và cô ấy không phải do chị, không phải do cô ấy mà là tại em.. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương