Tần An chạy ngay tới trường, mặc dù chuyện của Diệp Trúc Lan, y chỉ cần gọi vài cú điện thoại là có thể giải quyết xong, nhưng Tần An chưa bao giờ có ý hất hàm sai bảo giáo viên trong trường, vì cha mẹ y là giáo viên. Trước tiên Tần An tới tìm Triệu Địch Mông chủ nhiệm ban chính giáo, ú a ú ớ không nói rõ vấn đề trong bài văn Diệp Trúc Lan, ông cũng không hỏi cặn kẽ, vị giám khảo kia đã đem thẳng bài thi tới chỗ ông rồi. Đây là vấn đề liên quan tới chuyện yêu sớm, lại còn to gan viết cả vào bài thi, đúng là hoang đường hết sức, liên quan tới cả học sinh do trường trọng điểm bồi dưỡng, giám thị không thông qua chủ nhiệm lớp 158 mà đưa Triệu Địch Mông xử lý. Triệu Địch Mông gọi điện cho giám thị kia, bảo ông ta không nói chuyện này ra ngoài, lý do tất nhiên là bảo vệ học sinh, làm công tác học sinh phải lấy dẫn dắt là chính, chứ không phải trừng phạt giáo huấn. Bài thi được đưa cho Tần An mang về, để Diệp Trúc Lan tới văn phòng chính giáo làm bài thi dưới sự giám sát của ông, có điều Triệu Địch Mông cũng nói trước, dù bài văn làm bù này có tốt tới mấy, cũng không cho điểm cao. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương