Mặc dù cậu ấy nói có thể thuê người làm những việc này, nhưng sao có thể thế được, đây là phòng của mình, nhất định phải tự làm mới được. Cô gái mím chặt cánh môi mỏng, nhìn mặt trường sạch sẽ, rốt cuộc làm xong một phần, cứ thế ngồi phịch xuống sàn.

Đó chỉ là một phần nhỏ thôi, thế là mỗi ngày dù đang ôn thi cuối kỳ, cô gái vẫn lấy cớ vẽ tranh, chạy tới đây làm việc.

Cô gái ra chợ kim khí mua một cái thang hợp kim thật cao, số tiền tiêu vặt tiết kiệm thời gian qua thế là tiêu hết cả rồi.

Chú bán hàng lấy làm lạ sao một cô bé nhỏ thế này lại mua cái thang to như vậy, mang tới tận nhà giúp. Cô gái không ngốc, cẩn thận với người lạ, cảm ơn chú bán hàng, nói chỉ cần để dưới nhà, cha cô bề sẽ mang lên.

Thế nhưng khi chú bán hàng đi rồi thì cô gái đau đầu nhìn cái thang lớn, trước kia cứ có việc gì vất vả một chút là gọi cậu ấy ngay, cậu ấy tới muộn một chút mình còn phụng phịu than phiền.