Về tới Lý Thục Nguyệt mở cửa, Tần An mang xách đống đồ để trên bàn, đến khi quay lại nhìn thấy chị dâu đứng đó dựa lưng vào cửa, ánh mắt mang nỗi buồn nhè nhẹ lại như biển khơi vô tận không cách gì lấp đầy, hoàn toàn trái ngược cô gái vui vẻ lúc nãy.

Tần An lòng quặn đau, đi tới tay trái đặt lên eo cô, kéo mạnh ôm vào lòng.

Lý Thục Nguyệt sững người.

Tần An cũng không ngờ mình to gan như vậy, nhưng chị dâu không đẩy y ra, cả hai cứ đứng nguyên như vậy hồi lâu bất động, không ai nói gì cả, dường như đều chờ đợi điều gì đó.

Tay Tần An đặt lên eo Lý Thục Nguyệt, gần sát mông, cách lớp váy mỏng, cảm thụ được nếp quần lót của cô gờ lên, cảm thụ hơi nóng hầm hập trên người cô, chỉ là Lý Thục Nguyệt nóng một thì y cảm thấy nóng nực gấp mười lần, một giây không tự chủ được, Tần An cúi xuống, một khẽ chạm lên gò má mịn màng.