- Gây cho các cô ít áp lực, để các cô vào trạng thái cảnh giác, trông coi Tần An, đừng để bị người ta cướp mất. Đường Mị liếc mắt qua Tôn Tôn, cảm giác Tôn Tôn đã thay đổi rồi, nhưng cụ thể khó nói rõ: - Ý cô là gì? Cách nói chuyện của Đường Mị luôn là thế, không nóng không lạnh, không ngọt không nhạt, làm người ta sởn gai ốc, rất khó chịu, Tôn Tôn không dễ tin: - Biết vì sao hiện giờ tôi dùng dáng vẻ này không? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương