- Khi hai bạn ở cùng mình, mình không phải của hai bạn nữa, mà hai bạn là của mình, là cô gái của mình, được mình ôm vào lòng, dựa vào vai mình, là bảo bối mình nâng niu trên tay, chỉ được vui vẻ, chỉ được hạnh phúc, không được phép giận dỗi, không được phép buồn bã. Tần An cúi đầu xuống, hai bên má cọ vào hai cái mũi xinh xăn mỹ lệ: - Là như thế đấy. Diệp Trúc Lan và Tôn Tôn đều không nói gì, hai cô gái đỏ mặt, rất ngoan, giống như hai búp bê quý giá, mỹ lệ, khả ái. Của cậu ấy, đều là của cậu ấy. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương