Tôn Tôn mặc dù biết Tần An có kế hoạch, lại không biết chi tiết, không ngờ để rơi vào tình huống xấu hổ tới mức này, chỉ muốn ra ngoài đá đít y vài cái, cố bình tĩnh vừa phân tích tình hình vừa phối hợp với y: - Tần An thuê liền mấy bộ phim, cậu ấy cũng chưa nói phán đoán, mình đoán cậu cấy muốn thông qua câu chuyện nhiều bộ phim để nói gì đó. Tôn Tôn quả nhiên là thông minh, Diệp Trúc Lan vỡ lẽ, chắc là như vậy, đồng thời tò mò, rốt cuộc Tần An muốn nói gì với họ? - Được, vậy chúng ta xem tiếp. Lấy giấy lau khô vậy, mặc quần lót ẩm rất là khó chịu. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương