Tần An mượn xe đạp của Lý Tâm Lam tới quán ăn của Tề Mi, thời gian qua trong nhà có chuyện, Đồ Cương cũng không tới quấy rầy, cho nên Tần An cũng không đưa Lý Tâm Lam đi học nữa, thái độ Lý Tâm Lam với y đã tốt hơn nhiều, chỉ cần không phải Tần An mượn xe đi cùng với Tôn Pháo là không từ chối. - Chú nghe bác hai cháu kể rồi, chủ ý để giáo ủy huyện ký hợp đồng ủy phái là do cháu nghĩ ra. Đường Khiêm Hành gặp Tần An, tâm tình rất vui vẻ: - Chuyện này chú mới có ý tưởng mơ hồ, vậy mà cháu nói một câu làm thông ngay, làm sao cháu nghĩ ra thế? - Trong (Thái căn đàm) nói chuyện Dương Tu là một người thông minh luôn đoán được ý nghĩ của Tào Tháo, cuối cùng chính vì việc này mà chết. Cái mồm của cháu, cứ thích khoe khoang cơ, sau này phải cẩn thận mới được, nếu không bị người ta đố kỵ, thấy mình không bằng được đứa trẻ con, tụt quần ra đánh đít thì mất hết thể diện... Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương