Cảm giác đi cùng một cô gái tới cửa hàng trang sức, nhìn cô gái đó say mê lựa chọn, Tần An cảm giác rất kiêu ngạo: - Thích cái nào? - Cậu mua chứ đâu phải mình mua. Tôn Tôn thực sự không có cách nào lựa chọn, với cô cái nào cũng vô cùng đẹp, nhưng nếu nhận nhẫn cậu ấy mua cho, chẳng phải đồng ý sau này gả cho cậu ấy? Nếu cậu ấy cầu hôn, Tôn Tôn nhất định sẽ không đồng ý, không, không thể nào, mình nghĩ lung tung quá rồi. Hồi năm thứ ba sơ trung, Tần An tặng cô một cái walkman, lúc đó Tôn Tôn thấy quá đắt, không nhận, nhưng những món trang sức ở đây, có khi đắt gấp chục lần, mấy chục lần thì cô lại nhận, cho dù là nhẫn nhựa ba hào chăng nã thì cô cũng nhận, hơn nữa muốn Tần An dỗ dành mình mới đeo lên. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương