Chiếc xe Mercedes cấp hành chính hòa vào dòng xe tấp nập trên đường đi xa dần, chiếc xe mới rửa xong, toàn thân đen bóng, cứ đi tới bên bờ sông nơi tương đối vắng vẻ mới dừng lại, Tần An nắm tay Tôn Tôn xuống xe, bám vào lan can nhìn dòng Tương Giang chảy về phía bắc, Dương Ốc đứng đằng xa nhìn đôi nam nữ mà cô coi thực sự xứng đôi này. - Còn nhớ khi chúng ta mới quen nhau không? Tần An hít sâu một hơi, mùi đặc trưng nước sông có chút tanh tanh của bùn chui vào mũi không thoải mái lắm: - Quên được mới lạ đó. Tôn Tôn sao có thể quên thiếu niên trước mắt vừa ngồi xuống đã mặt dày mày dạn nhìn mình chằm chằm: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương