Mái tóc bị gió thổi hơi rối, vài sợi lưa thưa phất qua trán, đôi mắt mang sắc thái mê ly nhưng trong veo, Ngải Mộ tay chống cằm, chăm chú nghe Tần An giảng bài, kỳ thực có vào đầu được bao nhiêu thì chỉ có cô mới biết. - Cuối cùng thế này là xong, bạn hiểu chưa? Tần An giảng giải rất kỹ càng, đặt bút xuống hỏi: - A... Hiểu rồi. Thành tích của Ngải Mộ rất tốt, thuộc top 5 của lớp, chỉ cúi đầu xuống nhìn qua bài tập Tần An vừa giải là có thể hiểu điểm mấu chốt, khẽ gật đầu, đưa mắt nhìn xuống bếp hỏi nhỏ: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương