Đường Mị đưa vào Trung Quốc không chỉ có kỹ thuật bị Phương Tây ngăn cản, còn thúc đẩy cả sản nghiệp phát triển, đại khái đó là thứ thực sự khiến cô tự tin khi ở trong nước, nếu không dù thế lực hải ngoại mạnh tới mấy cũng khó chi phối lực lượng chính trị trong nước.

Thứ Đường Mị dựa vào tất nhiên không phải là người cha làm bí thư tỉnh ủy rồi, còn về phần trong đó dính dáng bao nhiêu ẩn tình, Tần An thấy không quá quan trọng.

Tần An tùy ý xem tin tức rồi lại chuyển sang kênh Lâu Tinh, chỉ là ĐTH thành phố nhỏ mà khá lắm, biên tập viên nói tiếng phổ thông rất tiêu chuẩn, có các tiết mục riêng, chứ không như ĐTH Thanh Sơn, sau khi chuyển phát hết thời sự của TW rồi tỉnh là chuyển sang chiếu phim bộ liên miên, đến cả quảng cáo riêng cũng chẳng có.

Nghĩ tới Đường Mị là trong lòng Tần An lại ngổn ngang đủ thứ cảm xúc phức tạp, tăt TV đi trở về phòng, nằm trên giường đọc sách nhưng chẳng sao tập trúc được, mắt nhìn trân trân lên trần nhà, lát sau nghe tiếng phụng phịu không chịu ngủ của Tần Thấm, một lúc sau chị dâu đóng cửa phòng ngủ đi ra bật TV xem.

Cộc cộc cộc, tiếng gõ cửa gấp gáp giữa đêm khuya nghe rất rõ.