Tần Hướng Sơn cười vui vẻ, Tiểu Thiên mang gen bên ngoại nặng quá rồi, đứa bé Tần An mới là chính là gen Tần gia, đứa cháu trưởng thành sớm này làm ông thấy an ủi lắm, tương lai gánh vác cả Tần gia thì phải có đầu óc tinh quái này.

- Bác cũng chỉ nghe nói qua mà thôi, Nhị Trung vấn đề không ít, không chỉ vấn đề tỉ lệ đỗ đại học thấp, trong trường còn tồn tại đủ các loại vấn đề, cục giáo dục mỗi năm đầu tư không ít tiền mà chẳng có khởi sắc gì. Ngược lại Trung học Thành Tây liên hợp với trường tư thiết lập cơ sở trung học chuyên nghiệp, vậy mà tỉ lệ đỗ tốt nghiệp còn cao hơn cả trường bình thường, bây giờ sát nhập vào trường tư rồi, làm ăn tưng bừng lắm. Mấy lãnh đạo trên huyện cũng có ý lấy Nhị Trung ra làm thí điểm, chỉ là trong huyện không có doanh nghiệp nào tiếp nhận nổi.

Tần Hướng Sơn lau tay, hơi cúi người ôm vai Tần An:

- Bí thư Đường làm như tình cờ nói với bác chuyện này, hẳn có ý thăm dò bác, cháu thấy sao?

Tần An cũng có chút kinh nghiệm quản lý trường học, nhưng sau khi tiếp nhận trường của cha, một lòng phát triển theo hướng tập đoàn đầu tư giáo dục, còn trường học giao cho hiệu trưởng được tuyển về quản lý, chuyện Nhị Trung được tư nhân bao thầu thì trước kia không quá chú tâm nên không rõ, nhưng hẳn là thất bại rồi, nếu không nó đã thành trường tư.