Quảng cáo không dài, chỉ có bốn phút, vì theo đuổi hiệu ứng hình ảnh duy mỹ hết mức có thể, hậu kỳ cực kỳ tốn công không thua gì bộ phim điện ảnh. Một cô gái xuất hiện mình hình huỳnh quang, cô gái đó mái tóc dài, hai tay vuốt lọn tóc trước ngực, nhìn ông già biểu diễn violon dạo kiếm tiền, hết sức hâm mộ. Ông già kéo xong một khúc phát hiện ra cô gái nãy giờ đứng nhìn, mỉm cười hiền từ, vẫy tay gọi cô tới. Tôn Tôn buộc tóc đuôi ngựa, cầm violon đồ chơi nhún nhảy đi trên con phố đầy là rụng tay bắt chước động tác kéo đàn, đằng sau là tiếng còi xe ô tô, cô không biết gì cả, vì cô là người điếc. Lâm Vi chua ngoa nói, một đứa điếc mà học violon à, đầu óc có vấn đề sao? Làm cái khác đi, đừng lãng phí thời gian của mọi người. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương