Ngồi trên giường một lúc, chẳng biết bần thần suy nghĩ cái gì, thời gian vẫn còn khá sớm, song không đủ sớm để ngủ thêm một giấc, Tần An gọi điện cho chị dâu. - Chú. Là Tần Thấm nhận điện thoại, giọng rất bất ngờ vui sướng: - Tần Thấm, sao dậy sớm thế? Mẹ đâu rồi? Tần An tự giác chuyển thành giọng nhỏ nhẹ khi nói với trẻ con: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương