Từ lúc thu được phong thư, Đường Mị không nhìn Tần An nữa, buổi chiều tan học, cô tới sân thể dục lớn, nơi đó cỏ mùa xuân đang đua nhau mọc xanh mượt như thảm, cây ngô đồng và bạch dương đung đưa lá vui vẻ ngâm nga trong gió xuân.

Đường Mị ngồi trên ghế, chân đung đưa, trên sân, trừ công nhân vệ sinh quét dọn đằng xa thì không có ai hết, cô không vội, cầm cuốn (Cơ học lượng tử) của Griffiths, sách vở cô xem rất tạp, về cơ bản là cái gì cũng xem.

Một lúc sau một chàng trai cao ráo mặc áo khoác đen, sơ mi trắng đi tới, khuôn mặt điển trai lúc nào cũng mang nụ cười tỏa nắng.

Đường Mị ngẩng đầu lên:

- Anh viết à?