Năm nay Nhất Trung thành phố cho nghỉ quá muộn, mặc dù kỳ nghỉ không dài, nhưng cũng phải đợi tới 16 tháng 1 mới khai học, muộn hơn so với Nhị Trung huyện thường có truyền thống khai học vào mùng 8 tới cả một tuần, khi Tần An còn đang nằm ườn ở nhà để mẹ vỗ béo thì Tôn Pháo và Tần Tiểu Thiên đã lẩm bẩm chửi bới xách cặp tới trường. Theo như tập tục thì mùng 7 mùng 8 Tết không ra khỏi nhà, An Thủy và An Hứa Đồng đi Hong Kong từ mùng 6 còn Tần An cũng phải đợi tới mùng 9 mới cùng chị dâu và Tần Thấm lên thành phố. Tần An kéo cả một va ly cực to thở hồng hộc leo cầu thang lên tậng tần 4, bấm chuông cửa, lòng chửi không ngớt, đây mà cũng gọi là chung cư cao cấp à, ngay cả cái thang máy cũng không có. Người ra mở cửa là Tôn Tôn, khi nhìn y vẫn dáng vẻ bình tĩnh, chẳng giống Diệp Trúc Lan hai mắt cong vút lên làm người ta yêu thích, mà để ý đầu tiên lại là cái va ly lớn: - Làm sao mà lại mang nhiều đồ thế? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương