Tần An phát hiện hương vị năm mới còn là vấn đề nhu cầu và tâm thái nữa, khi lớn lên, những thứ khát vọng năm mới không còn, lúc nhỏ đợi đốt pháo, kẹo, tiền mừng tuổi, nghỉ học, sau này lớn lên những thứ mong đợi ở năm mới không có nữa, thay vào đó là phải xã giao mệt mỏi, thực hiện trách nhiệm của người trưởng thành, khi mất nhiều hơn được, vị năm mới tất nhiên phai nhạt.
Bây giờ tuy mang linh hồn người trưởng thành, cho dù không để ý đốt pháo, tiền mừng tuổi hay bánh kẹo, nhưng trong nhà đầy đủ từ ông nội tới Tần Thấm, mọi người đều trong tầm mắt, đó là điều y thích nhất, đó là tâm thái thay đổi.
Tần An xem tiết liên hoan xuân đã mấy lần rồi không còn hứng thú nữa, hồi đó chưa có nhiều phương tiện giải trí, liên hoan Tết Xuân được phát đi phát lại suốt dịp Tết, mắt nhìn quanh.
Tần Thấm đang ôm chân An Thủy nũng nịu gì đó, còn nghe nó đòi ngủ với An Thủy, tay cầm kẹp tóc bọ rùa đáng yêu mà An Thủy tặng, hỏi hết cái này tới cái nọ, An Thủy cực kỳ kiên nhẫn trả lời, chị dâu cứ nói An Thủy sau này nhất định sẽ thành người mẹ tốt.
Cho tới giờ Tần An vẫn không hiểu Tần Thấm lấy cái gì phán quyết mức độ thân mật, mới đầu thấy nó không thích Diệp Trúc Lan và Tôn Tôn, còn nghĩ rằng không thích các cô cái xinh đẹp, sẽ đáng yêu hơn nó. Nhưng Tần Thấm lại thích An Thủy, cũng thích cả Đường Mị, Đường Mị có vẻ thực sự xinh đẹp, chẳng qua là thích ăn mặc tệ hại thôi, rốt cuộc vì sao? Tần An không hiểu.