Tần An cảm khái nói một tràng dài, đến khi quay đầu sang thấy An Thủy ngồi trên giường, hai tay chống cằm chăm chú nhìn mình, ngạc nhiên: - Sao thế, mặt em dính bẩn à? - Không, chỉ thấy bạn trai nhỏ của mình khi nghiêm túc là chàng trai rất đáng tin cậy, khiến người ta muốn dựa vào. An Thủy ở riêng với Tần An thả lỏng rất nhiều, nói chuyện càng thêm thoải mái: - Thế có khiến chị rung động muốn hôn không? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương