Thời đó đang lưu hành một loại đồ chơi gọi là súng xích, tháo một đoạn dây xích của xe đạp, đập chốt nối giữa các đốt xích ra, từng cái xuyên vào dây thép, một đầu sợi dây théo quấn thành hình súng lục, thế là có một cái súng xích cơ bản rồi,
Đem đại bộ phận xích cố định trên dây thép, dùng da buộc lại, cung cấp lực bắn đạn giống như ná, cố định ở đuôi của súng xích, sau đó chế thêm nóng súng, bịt kín một đầu, nhồi thuốc pháo, bóp cỏ một cái, va chạm mạnh sẽ đập vàoc thuố pháo, phát ra tiếng nổ lớn, lửa tóe lên, trông như bắn súng thật.
Tần An và Tôn Pháo còn thấy chưa đủ uy mãnh, tiếng nổ chẳng to bằng đốt pháo, sau khi học hóa, còn chịu khó đi hỏi giáo viên trong khu tập thể, nghiên cứu cả sách vở của anh chị lớp trên, bọn họ đi trộm chìa khóa của phòng thí nghiệm hóa học, trộm lấy Kali pemanganat (KMnO4) và Nitrat amoni (NH4) (NO3), trộn vào thuốc pháo trong nòng súng, vì dưỡng khí giải phóng ra khiến tiếng nổ càng lớn.
Sau nhiều lần thí nghiệm cả hai thành công có được thứ mình cần, sau đó lớn gan làm ra khẩu súng dây xích mới, đầu súng không lấp kín hoàn toàn mà dùng cục bùn bịt tạm, đổ hỗn hợp nổ tự chế vào đó.
Vì thí nghiệm uy lực của khẩu súng này, hai bọn họ chuyên môn tìm con chó nhà, đứa nào cũng hưng phấn tranh nhau làm người bóp cò, cuối cùng chơi oẳn tù tì Tôn Pháo thắng.