Đồ Cương miệng ngậm thuốc lá nhưng không châm lửa, mặc áo da chỉ xỏ một tay, đứng đó tạo dáng như đại ca xã hội đen gườm gườm nhìn Tần An: - Thằng nhãi con, mày lừa tao, Lý Tâm Lam không có em trai. - Thế thì sao nào? Tần An phanh két xe lại, không ngờ Đồ Cương ngang ngược tới mức này rồi, dám tới tận cửa khu tập thể gây chuyện: - Con mẹ mày, to gan lắm, ở Trấn Thanh Sơn này không mấy ai dám ăn nói như thế với tao. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương