An Thủy rất vui vẻ, có một đứa em trai hoạt bát biết làm người khác vui như vậy cũng không tệ, chẳng như Tần Tiểu Thiên đang cắm mặt chơi game. Tần Tiểu Thiên buồn chán, An Thủy ở đây tất nhiên cũng cảm thấy buồn chán. - Lần đầu tiên gặp mặt, đáng lẽ phải tặng gì đó chứ nhỉ, vốn chị chuẩn bị rất nhiều món quà, nhưng mà bây giờ không dùng được nữa rồi, chocolalate này, rồi lại bánh và kẹo, làm sao xứng với đối tượng nụ hôn đầu chứ. An Thủy nói xong lại bị chính mình làm bật cười: Hình như có cái gì đi chệch quỹ đạo rồi, sao mình lại thành đối tượng trêu đùa của chị An Thủy chứ, Tần An cười khổ, cúi xuống nhặt sách vở vừa rồi vì va chạm khiến cặp bung ra vương vai khăp nơi: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương