Tôn Tôn trừng đe dọa, vậy mà cô ngốc Diệp Trúc Lan chẳng nhận ra lời ái muội của Tần An cố ý kéo cả mình vào. Ba người đi qua một ngọn đồi đất, chỉ thấy những cây ngô đồng cao lớn che hết ánh mặt trời, những khu phòng học thấp thoảng lọt thỏm giữa hàng cây xanh, con đường trước mắt sâu hun hút, quan sát phương hướng một lúc chẳng nhận ra đâu vào đâu, quyết định cứ đi tiếp rồi hỏi đường sau. - Con trai mình không biết chứ mình thấy nữ sinh cao trung thật lớn gan, có bạn mang theo rất nhiều tiểu thuyết ngon tình của Quỳnh Dao của Tịch Quyên, còn mấy thứ xấu hơn nữa... Thứ xấu hơn mà Diệp Trúc Lan nói tới là những truyện miêu tả sắc tình lộ liễu: - Mình cũng nghe thấy Vương Nghệ Linh và Dương Hiểu Lệ ở giường dưới bạn còn bàn tán với nhau về nam sinh báo danh hôm nay, ai đẹp trai hơn, hay nên chọn ai làm bại trai... Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương