Thành phố Lâu Tinh thời bấy giờ ngoại trừ khu tập thể cơ quan chính phủ và xí nghiệp thường hình thành tiểu khu độc lập ra, tuyệt đại đa số tòa nhà thương phẩm còn chưa hình thành khái niệm tiểu khu, căn nhà Lý Thục Nguyệt mua ở gần chính phủ thành phố cũng như thế, tòa nhà sáu tầng thấp thoáng giữa hàng cây xanh rậm rì, không có giải xanh ngăn cách, càng không có tường bao, nhiều xe hơi vì đi cho gần mà trực tiếp phóng qua bãi cỏ, tiết kiệm tận mấy phút.

Vốn ban đầu chỉ định thuê nhà thôi, nhưng mà Tần An ở đây liền ba năm, thuê nhà lâu như vậy quá tốn, vừa vặn tới công ty môi giới có người đăng tin cho thuê hoặc bán nhà, Lý Thục Nguyệt đi theo hỏi chuyện, nhà đó vì con gái định cư ở nước ngoài, muốn đón cha mẹ qua đó, nhà vừa mới sửa sang đầu năm 96, đồ gia dụng rất bình thường, nhưng đều mới cả. Lý Thục Nguyệt quyết định nhanh, mua luôn.

Khi đó giá nhà ở thành phố Lâu Tinh hiếm khi quá 500 / mét vuông, căn nhà hai phòng ngủ một phòng khách cùng bếp và gian vệ sinh, tổng cộng tốn chưa tới 100 nghìn, lại còn thêm đồ gia dụng.

Tần An nghe tin chỉ biết cảm thán, ai có thể ngờ về sau giá nhà cứ lên cao mãi, Lâu Tinh tuy là thành phố nội địa thuộc hạng 4 hạng 5 mà chẳng mấy chốc giá nhà sẽ lên tới con số hàng nghìn/ mét vuông.

Một tuần trước khai giảng, hai chị em cùng chuyển nhà, vì đồ gia dụng có sẵn, Tần An chỉ cần mang theo ít vật dụng là đủ, rất nhiều thứ mẹ chuẩn bị đều không dùng tới, Lý Thục Nguyệt cũng tới siêu thị sắm sửa đầy đủ, thê nên Tần An vào phòng ngủ một cái là có thể ngả lưng ngủ, vào bếp là có thể cầm đũa ăn, vào phòng tắm là tắm.