Tằng Nhất Minh sai người dẫn Trình Quang Minh đi, những người khác nào dám ở lại nữa, phòng bao liền thanh tịnh. Có thêm cả Tằng Nhất Minh, Vương Hồng Kỳ và Liêu Du, không khí náo nhiệt hơn nhiều, thức ăn đã nguội trên bàn có phục vụ viên tự động vào mang món mới nóng hôi hổi ra, bọn họ thản nhiên tiếp nhận.

Không lâu sau Mao An Đông và viên quản lý run run đi vào, vừa rồi may mắn là không đuổi người thật, nếu không cái Ngự Cẩm Đường này đóng cửa luôn cho rồi.

- Các vị, quấy rầy rồi... Trình Quang Minh là tên lưu manh hoành hành cả huyện này, thế lực lớn lắm, người làm ăn chúng tôi không dám đắc tội với hắn, vừa rồi có chỗ không phải là bất đắc dĩ.

Mao An Đông mở nhà hàng to thế này, sao thiếu bản lĩnh được, coi như không biết có Đường Khiêm Hành ở đây, cười nịnh với Tần An:

- Hôm nay là sinh nhật Tiểu Tần, nhất định phải chúc mừng, bánh gato của Ngự Cẩm Đường không tệ, tôi tự ý chọn một cái, mong chú em nể mặt nhé.