- Thức ăn mang lên nhanh quá nhỉ, đông khách như thế em còn nghĩ ít nhất phải đợi nửa tiếng đấy. Tuy quán Gà Rừng rất nhỏ chỉ có hai ba bàn, Tần An nhớ tốc độ phục vụ còn không bằng ở đây. - Đã nhận ra huyện trưởng đại nhân rồi, còn không nhanh được sao? Tề Mi kiêu hãnh nói, không khỏi có chút hư vinh: - Anh nghe nói tới ông chủ nhà hàng này, nhưng mà nhớ là không phải người vừa rồi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương