Từ chỗ Đường Khiêm Hành biết được thành tích của mình, Tần An không dương dương đắc ý đi khoe khoang khắp nơi, không tỏ ra quá vui mừng, không đại biểu rằng y không hài lòng thỏa mãn, Tần An không cho rằng người trưởng thành khác quay lại học sơ trung cũng có thể có được thành tích giống y, quan trọng nhất vẫn là nỗ lực của bản thân, thời gian học tập của y không kém học sinh bình thường. Thành tích mà Tần An vất vả thông qua nỗ lực có được, mang lại cảm giác thành tựu mà Harry Potter dù đang được ưa chuộng khắp Châu Âu cũng không thể mang tới.

Nếu như người khác có được cơ hội như Tần An có lẽ sẽ cười mỉa cái cảm giác thành tựu ấu trĩ mà y theo đuổi, dù sao cơ hội như thế cực kỳ trân quý, nắm giữ bí mật về tương lai, có thể tạo ra sự nghiệp như kỳ tích mới không lãng phí.

Suy nghĩ đó không hề sai, song Tần An khác, y thích nếm trải mùi vị của quá trình, y có lẽ sẽ không bao giờ đạt tới thành tựu đỉnh cao nào đó, không thành nhóm nhỏ đứng chót vót trên đỉnh kim tự tháp, nhưng y tin mình có thể tìm kiếm được những thứ quý trọng hơn trong sinh mệnh, thứ đó là gì, y vẫn tìm kiếm. Chỉ biết đó không phải là tiền bạc địa vị, y cũng chẳng vì tiền bạc địa vị của mình thấp hơn người khác mà tự ti vì cuộc sống có nhiều giá trị khác nhau đáng trân trọng.

Tần An đặt cuốn sách phụ đạo số học Olympic xuống, đây không phải cuốn sách có tiếng nhất, được đọc nhiều nhất, nhưng Tần An lại chú ý nhất, vì vị giáo sư biên soạn cuốn sách này trong phần mở đầu có nói một câu:“ Tôi cho rằng cuộc thi Olympic số học cuối cùng sẽ thâm vào nội dung tích phân”, nửa cuốn sách nói về kiến thức tích phân rồi.

Cuốn sách này do thầy giáo dạy lý Khuông Hải Hàm giới thiệu cho Tần An.