Chẳng lẽ cô ấy đang bật đèn xanh cho mình, xưa nay Lưu Trường Khanh luôn tìm đủ mọi cách bắt chuyện, nhưng Liêu Du chỉ ứng phó qua loa, vậy mà lần này còn chủ động cho mình mượn tài liệu, mừng quá nỗi, giọng hơi cấp thiết: - Tốt quá, cầu mà không được, đã mượn tài liệu của cô rồi thì làm sao để cô vất vả được, để tôi tới nhà cô, khi nào? Liêu Du chỉ thuận miệng nói thế, cho mượn không sao, nhưng làm gì có ai lại truy hỏi như vậy: - Khi nào tôi ở nhà thì thầy qua lúc nào cũng được. Lúc nào cũng được? Lưu Trường Khanh biết chuyện Liêu Du ly hôn rồi, trước khi ly hôn cũng ly thân một thời gian dài, nữ nhân đang độ tuổi xuân rực rỡ như vậy chắc hẳn thấy đêm dài cô độc lắm, sốt sắng nói: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương