- Hai đứa làm sao thế? Sao lại cãi nhau?

Lý Thục Nguyệt kỳ thực vẫn luôn để ý tới phản ứng của Tần An, đoán xem y có biết là mình giả vờ ngủ không, nhìn Tần An tỏ ra bình thản nói cười với hai cô gái chẳng có vẻ chột dạ nào, lòng thở phào, đồng thời đánh giá, nếu sau này Tần An mà lăng nhăng bên ngoài, chỉ sợ dù Diệp Trúc Lan hay Tôn Tôn cũng sẽ bị lừa chẳng hay biết gì hết.

Ngồi xem một lúc nhận ra Tần An, Tôn Tôn không có ở chỗ ngồi, quay sang tìm không ngờ thấy hai người có vẻ như đang cãi nhau, vội vàng chạy tới, nạt:

- Tần An, em là con trai, không biết nhường bạn một chút à?

- Em không cần cậu ấy nhường vì cậu ấy là thằng ngốc kiêu ngạo cứng đầu cố chấp tự cho mình là đúng áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác.