Tần An và Tôn Tôn nhìn bề ngoài có vẻ như tính cách trái ngược nhau, kỳ thực hai người bọn họ lại rất nhiều điểm chung, ví như rõ ràng nhất là sự tự phụ.

Với tuyệt đại đa số mọi người mà nói, đại học là vốn liếng để xông pha cuộc đời sau này, song cũng có nhiều người không cần.

Tần An chinh là loại hình sau, y có thể tự mình lăn lộn xông pha, hoặc dựa vào điều kiện gia đình, đều có thể đi tới thành công, bước vào giai tầng tinh anh.

Khi Tần An bỏ học, rất nhiều bạn bè ra sức khuyên bảo y, nhưng y vẫn cố chấp một mực làm theo ý mình, lúc đó mọi người mới nhận ra, người bạn học lúc nào cũng khiến người ta cảm giác thân cận, mặt tươi cười, thực ra rất tự phụ, ai cũng là bạn nhưng không ai dám tự nhận là bạn thân của Tần An, có lẽ còn coi thường cả bạn học xung quanh.

Tôn Tôn cũng bỏ học giữa chừng, có điều khi đó cô đã bắt đầu phát hành aum nhạc, mặc dù chưa thể nói là đã có danh tiếng, nhưng cô tin tưởng vào giọng ca của mình, không hề nghĩ mình sẽ thất bại, sẽ vô danh tới mức chỉ có thể đứng trong đám đông ca hát chẳng ai nhận ra.